Mùa hè vỡ trận ở quê trẻ thỏa sức quậy, ông bà kiệt sức trông cháu
Chị Nguyễn Lan (34 tuổi, quận Hà Đông, Hà Nội) tưởng rằng có thể tạm thở phào khi đưa hai con trai 3 và 5 tuổi về quê ở Thạch Thất để ông bà trông giúp trong kỳ nghỉ hè. Thế nhưng chỉ sau 4 ngày, chị đã nhận cuộc gọi khẩn từ mẹ ruột: “Đón tụi nhỏ về đi, mẹ chịu không nổi nữa!”
Lý do là vì hôm trước, hai anh em tự ý trèo qua hàng rào sang nhà hàng xóm chơi, khiến ông ngoại hốt hoảng đi tìm giữa trưa nắng gần 41 độ C, bị cảm nắng nằm liệt giường. Chưa kịp hồi sức, hôm sau, các bé lại đùa nghịch làm vỡ bức tranh cổ treo tường – món đồ quý ông bà gìn giữ nhiều năm.

“Mình mới nhìn tờ lịch còn chưa hết tuần mà đã phải bắt xe về quê đón con. Mọi kế hoạch cho mùa hè gần như đổ sông đổ biển”, chị Lan ngán ngẩm.
Sau khi đưa hai con về thành phố, chị và chồng phải thay nhau mang con đến cơ quan làm việc, đồng thời tìm lớp học hè gần nhà trọ để gửi. “Thương ông bà nhưng cũng không trách được, sức người có hạn. Con mình thì phải tự lo thôi”, chị chia sẻ.
Giao con cho ông bà, mẹ vẫn căng như dây đàn
Cũng rơi vào cảnh “giao con mà như vẫn đang trông con”, chị Võ Thảo (Gò Vấp, TP.HCM) cho biết, từ khi gửi hai bé 6 và 3 tuổi về quê ngoại ở Bình Dương, ngày nào chị cũng gọi về 3-4 cuộc để kiểm tra tình hình.
“Dặn đủ thứ từ ăn uống, ngủ nghỉ, học chữ, đến không xem tivi quá nhiều, nhưng cứ mở camera là thấy con đang nằm xem hoạt hình, tay cầm bánh, miệng la hét. Ông bà thì không rảnh để kiểm soát hết”, chị ngán ngẩm.

Chưa dừng lại ở đó, mấy ngày gần đây các bé bày trò nhổ cây trong vườn, lôi gối ra làm pháo đài rồi xô ngã tủ nhựa. Bà ngoại té trật chân, ông thì bực đến mức đóng cửa phòng nằm luôn. “Giờ chỉ còn cách rút con lên sớm, chứ để nữa là ông bà đổ bệnh thật”, chị Thảo nói.
Ông bà xoay đủ kiểu, vẫn “đuối” trước cháu nghịch
Chị Nguyễn Châu (35 tuổi, quận Hà Đông) kể, dù đã có kinh nghiệm “gửi con về quê” từ nhiều năm trước, hè này vẫn không tránh khỏi “khủng hoảng”.
Bố mẹ chị đã ngoài 70, chỉ trông 2 đứa cháu ngoại mỗi năm vài tuần. Nhưng năm nay, vì tài chính khó khăn, vợ chồng chị buộc phải gửi con về gần 2 tháng. Để bọn trẻ bớt phá, ông bà thay nhau nghĩ trò: sáng thì chơi trò chơi dân gian, chiều đưa đi bơi, tối sang nhà hàng xóm “giao lưu”. Thế nhưng chỉ được vài ngày là kiệt sức.
“Các con đêm ngủ đạp tung chăn, đạp vào ông bà, ngày thì cãi nhau chí chóe. Ông bà vừa thương cháu, vừa… phát mệt”, chị Châu kể.

Mỗi cuộc điện thoại từ quê là một “vụ xử lý”
Không chỉ có trẻ em mệt mỏi vì nhớ bố mẹ, mà chính ông bà cũng thường xuyên phải cầu cứu con cái vì các bé nghịch quá sức chịu đựng. Chị Nguyễn Hằng (Hoàng Mai, Hà Nội) kể, cứ vài hôm là mẹ chồng lại gọi, yêu cầu “họp gia đình” qua điện thoại.
“Tụi nhỏ thì đánh nhau, tranh đồ chơi, bẻ đồ điện tử, còn ông bà thì không biết xử lý sao cho công bằng. Mình đang họp cũng phải dừng lại để ‘phân xử’”, chị kể.
Thậm chí có hôm, một bé lỡ tay làm đổ cả nồi canh đang đun khiến bà bị phỏng nhẹ. “Lúc đó mình chỉ biết gọi taxi cho anh chồng về gấp để hỗ trợ”, chị nói thêm.

Tìm cách “giải cứu” ông bà khỏi áp lực mùa hè
Sau nhiều lần “mất kiểm soát”, các phụ huynh bắt đầu thay đổi cách tổ chức nghỉ hè cho con. Như gia đình chị Thảo, sau một tuần nữa sẽ đón con lên lại thành phố và cho đi học hè bán trú gần nhà. Chị cũng lên kế hoạch mời ông bà lên chơi để vừa sum vầy, vừa đỡ cho hai bên hiểu và chia sẻ nhau nhiều hơn.
Chị Hằng cùng các anh chị em ruột thì chia lịch trực rõ ràng: mỗi cuối tuần sẽ có người về quê hỗ trợ ông bà trông cháu, kèm theo phân công việc cụ thể như nấu ăn, chơi cùng trẻ, hay tắm rửa, dọn dẹp. “Chứ không thể để ông bà gánh cả ‘cái nhà trẻ’ nữa”, chị nói.
Với chị Châu, mỗi tuần chị đều dành thời gian gọi điện khích lệ, động viên ông bà, đồng thời lập bảng khen thưởng để các con có động lực ngoan ngoãn. “Trẻ có thể nghịch, nhưng không thể để vượt quá giới hạn khiến ông bà kiệt sức.”
🔔 Xem thêm các tin tức sự kiện nổi bật
🎭 Xem thêm các thông tin giải trí
🔗 Website tương tự